常处
词语解释
常处[ cháng chǔ ]
⒈ 谓固定不变的处事之道。
引证解释
⒈ 谓固定不变的处事之道。
引《吕氏春秋·圜道》:“黄帝 曰:‘帝无常处也,有处者,乃无处也。’以言不刑蹇,圜道也。”
⒉ 固定的地点。
引《史记·五帝本纪》:“迁徙往来无常处,以师兵为营卫。”
《汉书·霍光传》:“每出入下殿门,止进有常处,郎僕射窃识视之,不失尺寸,其资性端正如此。”
《后汉书·乌桓鲜卑传》:“随水草放牧,居无常处。”
宋 叶适 《黄瑞明谥简肃议》:“公儼然庄重,坐立有常处,不倾侧跛倚;语默有常节,不戏言苟笑。”
分字解释
※ "常处"的意思解释、常处是什么意思由万词库-专业的汉语词典与文学资料库汉语词典查词提供。
相关词语
- cháng cháng常常
- zhào cháng照常
- cháng wēn常温
- zhuān cháng专常
- cháng rèn常任
- cháng rén常人
- tài cháng太常
- cháng píng yán常平盐
- cháng lǐ常理
- cháng guī常规
- cháng jiàn常见
- zhī cháng知常
- cháng shì常事
- cháng huì常会
- cháng yǔ常与
- cháng xiāng yù常香玉
- cháng tài常态
- fēn lǐ chù分理处
- cháng zhù常驻
- jīng cháng经常
- yì cháng异常
- shì chù是处
- cháng píng fǎ常平法
- chāo cháng超常
- cháng xíng常刑
- dà cháng大常
- cháng bèi常备
- chá chǔ查处
- cháng yòng常用
- rì cháng日常
- cháng zài常在
- cháng wù常务